“Con thấy phá đi làm lại rất tốt, cứ xây nhà ngói đi!” Giang Tư cũng gật đầu, phòng đất đúng là ở không thoải mái.
Còn về việc nói đông ấm hè mát… Người hiện đại đã hưởng thụ điều hòa, không có điều hòa, thậm chí ngay cả quạt cũng không có, làm sao mà trải nghiệm được cái gọi là mát mẻ mùa hè trong miệng họ, dù sao thì cũng rất nóng.
“Hai người các bà nói thì dễ quá.” Giang mẫu không vui liếc hai người: “Phá đi xây lại thì mất bao lâu thời gian? Cả nhà chúng ta ngủ ngoài đường à? Hơn nữa xây nhà ngói, cho dù là gạch đất rẻ nhất, cũng tốn bao nhiêu tiền? Tiền dễ kiếm như vậy sao?”
“Không có chỗ ở thì sợ gì, ở nhà ta là được, chẳng phải mọi người chen chúc một đoạn thời gian thôi, chuyện này thì tính là gì?” Vu thẩm lập tức tiếp lời, chỉ vào căn nhà phía sau: “Phòng đất không chắc chắn dễ rơi đất, thỉnh thoảng sửa chữa thì cũng vá víu tạm bợ, bọn trẻ đều lớn rồi, nhất là A Kham mười tám tuổi, phải tranh thủ thời gian tìm dâu cho cậu ấy, nhưng nhìn cái nhà các con đây, cái nhà không sửa chữa này, nhìn không biết tình huống còn tưởng nhà các con nghèo đến mức nào đâu!”
“Đừng tiếc tiền, phòng đất sửa chữa thường xuyên cũng tốn không ít tiền, đổi thành nhà ngói thì đỡ việc hơn nhiều, lại chắc chắn, nào cần dùng đến hai ba năm là phải sửa chữa.”
Vu thẩm đang nói, Giang Kham cũng đi tới, đoán chừng không nghe hết cũng nghe được hơn phân nửa, ngồi xuống liền nói: “Phá đi làm lại đi, vẫn là nhà ngói ở thoải mái hơn chút. Mấy ngày này ta cũng kiếm được không ít tiền, chúng ta đừng sợ tốn tiền, xài hết rồi kiếm tiếp.”
“Đúng vậy, đúng vậy, kiếm tiền là để sống tốt hơn, xài hết rồi kiếm tiếp, tiền kiếm không hết đâu.” Nói đến kiếm tiền, Giang Tư liền có tinh thần, dù sao tay cầm mấy trăm lượng, còn xây không nổi một căn nhà ngói sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play