“Hảo tâm là hảo tâm, nhưng là phàm là nghĩ thêm đến mới sẽ không sai. Vu thẩm là vì muốn tốt cho ngươi, lo lắng cho ngươi mới nghĩ nhiều như vậy, bằng không Vu thẩm sẽ không nghĩ xấu về người khác.” Giang Tư ngáp một cái, nhìn Vu Hiểu Tĩnh: “Thật ra chuyện này cũng không tính là gì. Hồ lão bá bọn họ mở tiệm mì cả đời, đoán chừng cũng để dành được không ít tiền. Hai người già luôn dễ dàng có chút đau đầu nhức óc, bên cạnh không có ai chăm sóc cũng không phải là biện pháp. Còn không bằng đi nha hành mua người đến chuyên môn chăm sóc sinh hoạt ăn uống thường ngày của họ. Như vậy không phải tốt rồi sao, cũng không phiền phức cho ngươi bao nhiêu.”
Vu Hiểu Tĩnh lập tức trở mình ngồi dậy, đưa tay lay lấy cánh tay Giang Tư: “Ngươi sao không nói sớm, cái chủ ý này coi như không tệ!”
Giang Tư bị nàng làm cho chói mắt, liên tục kêu to. Vu Hiểu Tĩnh cười khúc khích buông tay: “Ngày mai ta sẽ đi tìm nương nói, sau đó liền có thể chuẩn bị thuê người giúp việc!”
Nào có đơn giản như vậy.
Bất quá, Giang Tư cũng không có ý định đả kích nàng. Dù sao chuyện này cũng phải do Vu thẩm đồng ý mới được. Để hai mẹ con họ thương lượng là tốt rồi, nàng không nên nhúng tay vào.
Trời mưa là lúc thích hợp nhất để ngủ. Giang Tư đã sớm mệt mỏi, trực tiếp từ chối lời mời trò chuyện hứng thú của Vu Hiểu Tĩnh, xoay người quay lưng lại với nàng, ôm cái gối mềm liền ngủ say.
Sáng sớm, trời vẫn còn mưa, nhỏ hơn nhiều so với trong đêm. Thời tiết lập tức trở nên mát mẻ hơn rất nhiều. Giang Tư không suy nghĩ nhiều, quyết định hôm nay bữa sáng là một bát bún chua cay nóng hổi. Vị chua cay nóng hổi làm ấm cả người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT