Vu Hiểu Tĩnh bĩu môi, gắp miếng bánh bí đỏ lên xem đi xem lại, thậm chí còn hít hà: “Nghe thơm thơm ngọt ngọt mà!”
Nói rồi, nàng há miệng cắn một miếng nhỏ. Miếng bánh bí đỏ tròn múp míp lập tức biến thành hình trăng khuyết nhỏ.
Dù ăn ngon đến nỗi nhắm cả mắt, Vu Hiểu Tĩnh vẫn không quên nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đừng tưởng rằng ăn ngon mà ngươi không cần trả lời câu hỏi của ta, hai người chắc chắn đã hàn huyên chuyện gì đó!”
“Không có!” Giang Tư trừng mắt nhìn nàng một cái: “Ngươi phiền quá.”
Giang Tư không để ý đến Vu Hiểu Tĩnh nữa, cũng đưa tay gắp một miếng bánh bí đỏ, chỉ nhìn từ bên ngoài. Lớp ngoài bánh bí đỏ màu vàng nhạt mịn màng, trên đó điểm chút đốm trắng nhỏ, được nướng đến hơi khô vàng. Trông bình thường nhưng lại gần có thể nghe thấy mùi bí đỏ thoang thoảng.
Cắn một miếng, lớp ngoài bánh bí đỏ giòn tan, bên trong mềm mại. Miệng đầy hương thơm ngọt ngào đậm đà.
“Thật sự rất ngon.” Giang mẫu gật đầu, cầm đũa bên cạnh gắp một miếng cho Phó Hoài Cẩn: “Đến đây, đừng câu nệ, ăn nhiều một chút, coi như ở nhà mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT