Thấy Giang Tư muốn lấy lá cây, Vu Hiểu Tĩnh cũng chạy tới giúp hái thêm hơn mười phiến. Hai người đều tay trái bó củi khô, tay phải bó lá dã tiêu, đầy ắp xuống núi.
Hai người vừa mới từ trên núi xuống, một bóng dáng nhỏ bé đang ngồi xổm dưới chân núi hái khổ qua đã chạy vội tới, ôm chặt lấy chân Giang Tư, giơ khuôn mặt tươi cười lên và hô to: “A tỷ!”
“Ai ui, ai đây, là A Nguyên đáng yêu nhất của ta đây mà!”
Vu Hiểu Tĩnh rất thích Giang Nguyên, cô dùng sức vuốt đầu cậu bé, mỉm cười lấy một nắm mơ nhỏ từ giỏ trúc cho cậu bé.
Trong nhà, Vu Hiểu Tĩnh là người nhỏ tuổi nhất, luôn ao ước có một em trai, em gái hoặc cháu trai, cháu gái. Chỉ tiếc là cha mẹ cô ở tuổi này không thể có thêm con. Anh cả của cô đã đính hôn nhưng chưa kết hôn, anh hai còn đang chờ A Tư… Tiếc là A Tư vẫn chưa khai khiếu.
Tóm lại, trong nhà không có bé con nào nhỏ hơn. Giang Nguyên hàng xóm nhỏ nhắn, xinh xắn, lại ngoan ngoãn hiểu chuyện, Vu Hiểu Tĩnh rất yêu quý.
“Cảm ơn tỷ tỷ Hiểu Tĩnh.” Giang Nguyên cười toe toét, miệng nhỏ cười rất vui vẻ. Bên cạnh, mấy đứa trẻ khác cùng tuổi với Giang Nguyên cũng chạy tới, đều là trẻ con trong thôn. Từng đứa vây quanh, ngọt ngào gọi “A tỷ”, mắt long lanh nhìn những quả mơ trên tay Giang Nguyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT