“A Tư, ngươi bây giờ nói chuyện làm ăn thật sự càng ngày càng thuần thục.” Vu Hiểu Tĩnh kéo cánh tay nàng trêu chọc: “Nhìn là biết làm ăn lớn.”
“Ngươi đi đi! Đừng trêu ta.” Giang Tư không chiều theo nàng, bóp cánh tay nàng một cái, vừa chỉ vào quầy hàng cách đó không xa đang bị nhiều người vây quanh: “Đi đi, đi xem náo nhiệt.”
Bị Vu Hiểu Tĩnh định phản kích đã bị Giang Tư một câu nói làm cho chuyển hướng. Là người thích náo nhiệt, nàng lúc này còn kích động hơn cả Giang Tư. Nàng kéo Giang Tư bỏ chạy: “Đi cái gì mà đi, chạy thôi!”
Vu Hiểu Nghị đi theo sau lưng các nàng, có chút buồn cười với muội muội nhà mình thật là một kẻ ngốc, hoàn toàn không phản ứng kịp bị Giang Tư dẫn đi. Cũng may hai cô nương còn nhỏ tuổi, nếu không chạy nhảy như vậy ở bên ngoài thì trông như thế nào?
Nhưng rất nhanh Vu Hiểu Nghị cũng không cười nổi nữa. Hắn nhớ tới lời muội muội vừa nói. Mặc dù A Tư nói nàng đang trêu đùa, nhưng kỳ thật không sai chút nào. Thấy A Tư mở Phô Tử, mở xưởng chế biến, sinh ý càng ngày càng lớn, nhưng bản thân hắn thì sao? Hiện tại tuy cũng coi như có việc làm ăn riêng, nhưng so với Giang Tư thì kém xa.
Thật ra gần đây hắn cũng đang suy nghĩ chuyện chạy buôn. Giang Kham chuyên tâm muốn ra ngoài chạy buôn, cũng muốn gọi hắn cùng đi để hỗ trợ lẫn nhau.
Chỉ là chạy buôn vừa ra khỏi cửa đã có thể là một hai tháng. Đường xá xa xôi, làm người bán hàng rong tuy vất vả nhưng cũng không lo ăn uống, còn có thể dư chút tiền tiêu vặt. Hắn càng thiên về cuộc sống ổn định, ở nhà làm bạn với người thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT