Giang Kham cùng Vu Hiểu Nghị giúp Giang Tư thu gom không ít mật ong, mặc dù nàng không hiểu rõ lắm về các loại mật ong, nhưng dù là ngâm nước hay dùng để ăn sáng, những loại mật ong đó luôn có gì đó thiếu sót, phẩm chất không đạt đến mức nàng mong muốn.
Nhưng là loại mật ong trên quầy của vị A Bà này, dù thêm vào trà lạnh cũng có thể nếm ra hương thơm thanh mát của mật ong, vị ngọt không nồng không ngán, đúng là loại tốt.
Là loại mà nàng tìm kiếm.
“A Bà, nhà ta làm nghề buôn bán ẩm thực, ta nếm thử mật ong của bà rất không tồi, không biết nhà bà còn nhiều không, có thể bán cho ta một chút không?” Giang Tư lại uống một ngụm trà lạnh, vô cùng khẳng định đây chính là loại mật ong nàng cần. A Bà vẫn giữ nguyên bộ dáng cười ha hả: “Ta cho ngươi múc một chút để ngâm nước uống, thứ mật ong thêm vào trà lạnh này, nói chung hương vị sẽ hơi bị che lấp.”
A Bà không nói bán hay không bán, mà lấy một cái chén nhỏ sạch sẽ, múc một muỗng mật ong, thêm vào nước ấm khuấy đều rồi đưa cho Giang Tư. Giang Tư cảm ơn, nếm thử một miếng, lập tức mắt sáng rỡ: “Dễ uống.”
Bên cạnh, Vu Hiểu Tĩnh đã có chút sốt ruột, đưa tay trực tiếp cướp lấy chén nhỏ trên tay Giang Tư uống một ngụm, liên tục gật đầu: “Nhị ca, thứ này so với mật ong mà huynh và A Kham ca mang về dễ uống hơn nhiều.”
Bên cạnh, Vu Hiểu Tĩnh đã có chút sốt ruột, đưa tay trực tiếp cướp lấy chén nhỏ trên tay Giang Tư uống một ngụm, liên tục gật đầu: “Nhị ca, thứ này so với mật ong mà huynh và A Kham ca mang về dễ uống hơn nhiều, trong veo trong veo, một chút cũng không ngán, còn có một cỗ hương hoa bách hợp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT