"Họ đang làm gì vậy? Cắt nhiều khoai lang thế?" Tề Diệp tò mò, tiến đến trước mặt Phương Chí thúc nhìn một lúc lâu. Phương Chí thúc và Tô Dân thúc sững sờ tại đó, lại nhìn Giang Tư, không biết có nên quay lại đáp lời hắn không. Giang Tư vội vàng tiến lên giải thích: "Đây là đang làm bột khoai lang."
"Bột khoai lang? Bột khoai lang là dùng khoai lang làm ra? Khoai lang sao có thể biến thành bột phấn?" Tề Diệp càng thêm kinh ngạc.
"Khoai lang xay thành nước rồi lắng lại chính là bột khoai lang." Giang Tư giải thích đại khái: "Trên trấn Phô Tử có bán bột khoai lang, nhưng số lượng không nhiều, căn bản không đủ dùng, nên ta nghĩ tự mình làm, muốn bao nhiêu thì làm bấy nhiêu."
"Ta quả thật lần đầu tiên nghe nói bột khoai lang là làm từ khoai lang." Tề Diệp bên cạnh xem say sưa, dường như cũng muốn tự mình làm thử, ngược lại làm cho Phương Chí thúc và Tô Dân thúc hai người vô cùng không tự nhiên.
"Được rồi, được rồi, ngươi đừng có làm vướng tay vướng chân, lại còn khiến hai vị thúc này của ta không được tự nhiên." Giang Tư cười lên để giải vây cho họ, dẫn họ vượt qua cánh cửa nhỏ mới xây xong, đi về phía Lưu thẩm và Phương Vân. Hai người họ đang nướng khoai lang trước bếp lò trong nhà lá, hoàn toàn không biết Giang Tư đến. Họ cũng không vào trong, đứng ở cửa ra vào cũng có thể cảm nhận được hơi nóng bên trong.
Hơn nữa, Tề Diệp lại bị một thứ khác hấp dẫn, lòng hiếu kỳ lại một lần nữa tràn đầy, nhìn chằm chằm một khối bột khoai lang đang hong khô ở chỗ thông gió, không dời mắt nổi: "Cái này lại là thứ gì? Dùng giấy dầu bao bọc kỹ càng như vậy, nhìn giống cục gạch, người đừng nói với ta cái này lại lấy ra ăn nhé?"
Giang Tư cười thành tiếng: "Vẫn là ăn được, được làm từ bột khoai lang mà ngươi vừa thấy đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play