Giờ Tuất, đêm đã khuya, ngẫu nhiên truyền đến vài tiếng ve kêu cùng chó sủa, càng làm nổi bật Phương Sơn thôn vốn đã yên tĩnh nay càng thêm tĩnh mịch.
Giang Tư cùng Vu Hiểu Tĩnh ngoan ngoãn ngồi trên băng ghế nhỏ, hai người cùng cúi đầu, bộ dáng đáng thương nhận lỗi. Bên cạnh, Giang Kham đang cùng Giang mẫu và Vu thẩm nói chuyện về chân tướng vụ Giang Tư bị thương chân lần trước.
“Hai vợ chồng kia ghi hận A Tư và Hiểu Tĩnh làm ăn tốt, đoạt việc buôn bán của họ, liền dùng tiền mời đám lưu manh trong trấn đến gây sự với hai đứa. A Tư bị ngã, may mà có Phó công tử giúp nàng mới không bị bọn côn đồ đó bắt giữ. Hiểu Tĩnh vận khí tốt, không ai truy đuổi nàng, một đường chạy đến Mã Đầu.”
“Việc này lúc ấy đã được giải quyết. Ta đã cho đám huynh đệ của ta ở Mã Đầu cảnh cáo bọn họ, Phó công tử thì đi mời trưởng trấn, trưởng trấn cũng phái người tới.”
“Cho nên lúc đó ta mới bảo các nàng không được nói cho các ngươi biết, tránh cho các ngươi lo lắng.”
“Bên Mã Đầu đã cảnh cáo đám côn đồ kia, trưởng trấn cũng phái người đi tìm đôi vợ chồng đó, họ cũng không dám đến gây phiền phức nữa.”
Giang Kham nói giọng cứng rắn. Vu Hiểu Tĩnh liền ngẩng đầu, lanh mồm lanh miệng nói chen vào: “Hơn nữa, họ đã làm thương trưởng trấn đích nữ, bị bắt vào huyện nha môn rồi. Những chuyện xấu mà họ làm trước đây đều bị lật tẩy, đoán chừng phải ở trong đó thật lâu, càng không có khả năng lại đến gây phiền phức cho chúng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play