Nói thật, Giang Tư rất bội phục Tề Diệp, không biết hắn đã tốn bao nhiêu công sức để nếm thử những loại bánh ngọt đó và loại trà nào hợp với chúng hơn. Dù sao, những gì Giang Tư đưa cho hắn cơ bản đều có thể tìm ra thứ phù hợp, có khi còn tìm ra một loại nữa.
Chỉ là... hiện tại hắn cũng không còn mấy hứng thú ăn những loại bánh ngọt Giang Tư làm nữa. Ờm, đồ mới thì vẫn còn muốn ăn, dù sao cũng phải tìm ra loại nước trà phù hợp để phối hợp.
Có thể nói là ăn quá nhiều nên ngán rồi sao?
Giang Tư cảm thấy buồn cười, Tề Diệp hắn đúng là... bỏ ra quá nhiều tâm huyết rồi.
"Ôi có nặng không? Cô bé này, không biết gọi một tiếng, cái giỏ đậu nành to như vậy, lần sau nhớ gọi thím đến chuyển." Lưu thẩm vốn đang bận rộn trước bếp lò, nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại, vội vàng bỏ găng tay qua giúp đỡ, Phương Vân cũng muốn tới nhưng bị Giang Tư vội vàng ngăn lại: "Không cần không cần, cái này cũng không nặng bao nhiêu, các ngươi cứ bận việc của mình đi."
"Cái này phải hơn mấy chục cân chứ? Còn không nặng sao?" Lưu thẩm có sức lực thật lớn, một tay ôm lấy cái rổ, đặt giữa sân dưới ánh mặt trời, rồi nắm lấy tay Giang Tư, nhíu mày: "Nhìn tay cô bé này đều bị siết đến hằn lên! Lần sau gọi ta có biết không? Cô bé làm gì việc nặng nhọc như vậy."
Giang Tư dở khóc dở cười nhìn dấu đỏ nhàn nhạt trên tay mình, nhìn Lưu thẩm sốt ruột như vậy thật sự rất đau lòng, vội vàng cam đoan với nàng về sau có việc gì nặng nhọc đều sẽ gọi nàng. Nàng nghe nói Lưu thẩm nhà mẹ đẻ trọng nam khinh nữ, nên nàng rất thương những bé gái. Giờ thì nàng đã tận mắt chứng kiến, đáng tiếc là Lưu thẩm muốn sinh một cô con gái, nhưng lại sinh liền hai con trai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play