“Lúc trước ta định mở cửa hàng chuyên đi trong thôn thu mua rau quả trái cây để bán, nhưng thực tế không có gì lợi nhuận, ta nhất thời lười quản, nên không ở đó hơn một năm rồi.” Kiều Mân Huyên nói, nháy mắt với Giang Tư: “Không biết Giang cô nương có vừa ý không.”
Nàng còn có thể không vừa ý cái gì chứ? Nàng hiện tại thiếu chính là một căn nhà thuê!
Hơn nữa, dù Kiều Mân Huyên nói căn nhà đó bỏ trống gần một năm, nhưng không có nghĩa là căn nhà đó sẽ không tốt. Người ta chỉ là ghét kiếm được ít nên lười quản thôi. Vị trí ngay cửa vào hẻm chợ phiên, vị trí đó rất tốt. Giống như có một căn nhà ngay trên chợ phiên, cũng không cần lo lắng khách quen của chợ phiên ít đi.
Nhưng vị trí nhà đó, hẳn là không rẻ đi?
Gần đây đi dạo chợ phiên nhiều hơn, nàng biết trên trấn nhà thuê, vị trí tốt tiền thuê khoảng hai mươi đến hai mươi lăm lượng, vị trí trung bình khoảng mười lăm đến mười tám lượng, vị trí kém cũng cần mười đến mười hai lượng.
Thuê nhà cần giao ba tháng tiền thuê và một tháng tiền cọc. Với số tiền tiết kiệm hiện tại của Giang Tư, tìm một căn nhà ở vị trí trung bình thuê, sau đó vừa bày sạp ở chợ phiên vừa sửa sang nhà là vừa.
Nếu đổi thành căn nhà của Kiều Mân Huyên, tiền của nàng chắc chắn không đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT