Chỉ cần nói Vu Hiểu Tĩnh, nàng xưa nay không biết câu nệ là gì. Nàng luôn thích náo nhiệt, lại hoạt bát, rất được lòng người già. Trong bữa cơm, nàng dỗ cho Phó lão gia tử mặt mày hớn hở.
"Nhờ có A Tư." Phó lão gia tử buông đũa xuống, bưng một chén quả trà từ từ uống: "Ta hai ngày nay thấy Hoài Cẩn ăn uống khá hơn nhiều, thật sự là khó được."
"Cũng không nhất định là công lao của ta, có lẽ là tình trạng bệnh của Phó công tử bản thân đã có chuyển biến tốt đẹp." Giang Tư không nhận công. Mọi người ăn cơm xong thì vội vàng rời đi. Giang Tư và Vu Hiểu Tĩnh đi đến Kiều thị tửu lâu. Vu Hiểu Thần thì cầm tiền đi mua những thứ Giang Tư dặn, còn muốn đến lò sát sinh của Thiệu gia lấy hàng.
Kiều thị tửu lâu tuy không phải là tửu lâu số một trên trấn, nhưng cũng là số một số hai. Trang hoàng lại rất bình thường, nhìn rất thân dân, thậm chí khách lui tới cũng không phải là người quá giàu có.
"Kiều thị tửu lâu đi theo con đường bình dân, hương vị không tệ, giá cả cũng hợp lý." Bách sự thông Vu Hiểu Tĩnh rất kịp thời giải thích với Giang Tư. Hai người được tiểu nhị dẫn đầu đi vào: "Thiếu đông gia nhà ta và Phó công tử đang chờ hai vị cô nương ở phòng trên lầu ba."
Tầng một của tửu lâu rất giống Thanh Phong Trà lâu, để trống một khoảng đất xây một cái bục nhỏ. Một cô gái che mặt, dáng người thon thả ôm đàn không tấu hát những khúc nhạc nhỏ, giọng ca êm dịu rất dễ nghe.
"Oa, còn có hát khúc nhạc nhỏ nữa này! Cây tỳ bà này đánh thật hay." Vu Hiểu Tĩnh cảm thán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play