Bác sĩ nói, thân thể thiếu gia suy yếu cũng là vì không ăn uống được, chỉ cần có thể ăn uống tốt thì sẽ không còn chuyện sống không quá hai mươi nữa.
Nghĩ đến đây, Từ lão bá vốn trầm mặc ít lời lập tức dẫn nàng đi vào trong: “Cô nương cứ gọi ta là Từ bá như thiếu gia nhà ta là được rồi, trong bếp đã chuẩn bị sẵn các loại nguyên liệu nấu ăn rồi, chờ cô nương đến.”
Bếp của tư thục nằm ở gian phòng phía sau cùng của hậu viện, một bà lão tóc bạc đang ngồi ở cổng nhặt rau, nhìn thấy họ đến gần lập tức nở một nụ cười hiền lành và ấm áp: “Vị này chính là Giang cô nương? Ta đã mong chờ cô nương đến từ rất lâu rồi, nghe nói cô nương tay nghề tốt, ngay cả thiếu gia nhà ta cũng rất thích.”
Có lẽ Phí Hoài Cẩn cảm thấy mình ăn uống không tệ, chứ đâu có thích đến vậy?
Giang Tư lúc này còn chưa nhận thức được việc giúp một người kén ăn trở nên dần dần chấp nhận ẩm thực bình thường khó khăn đến mức nào, bởi vì Từ lão bá và Từ A Bà nhìn Phí Hoài Cẩn lớn lên từ nhỏ nên rõ ràng nhất.
Từ A Bà dẫn Giang Tư vào bếp: “Bình thường tư thục đều là ta và con gái ta chuẩn bị, gần đây con gái ta có thai nên đến ít, ta một mình cũng không xoay sở xuể, Giang cô nương đến đúng lúc.”
“A Bà, người gọi ta là A Tư cũng được.” Giang Tư ngẩng đầu đánh giá toàn bộ nhà bếp, trên xà nhà treo mấy đầu thịt khô nhìn là biết hun khói rất tốt, có lẽ là học sinh tư thục không ít, muốn chuẩn bị đồ ăn cho nhiều người như vậy, nhà bếp có tới bốn chiếc bếp lò, trên mỗi bếp đều có một chiếc nồi sắt, tất cả dụng cụ nấu nướng được bày biện gọn gàng, ngăn nắp, bên cạnh bếp lò là bàn bày nguyên liệu nấu ăn, trên giá gỗ thì bày rất nhiều lọ lọ hũ hũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT