“A Nguyên, ngươi trước đó đều nói mình muốn đi học, là tiểu đại nhân rồi, sao lại khóc như trẻ con thế?” Giang Tư sờ đầu hắn, chưa kịp nói câu tiếp theo, tiểu gia hỏa đã mếu máo không vui nói: “Ta, ta vốn dĩ chính là trẻ con!”
Thật là trẻ con, hoàn toàn không đi theo kịch bản.
Rõ ràng là mình nói, nói không nhận thì sẽ không nhận.
“Vâng vâng vâng, nhưng tiểu A Nguyên vẫn phải đi học cho giỏi, đúng không? Sau này thi cử đỗ đạt làm đại quan về có thể bảo vệ mẫu thân và tỷ tỷ không bị người bắt nạt nha!” Nói rồi, Giang Tư cười: “Ngày mai ngoan ngoãn đi tư thục, A tỷ cho ngươi một món quà bất ngờ có được không?”
“Thật sao?” Giang Nguyên giọng còn nũng nịu, lại bổ sung thêm: “Nhưng ta muốn mỗi ngày nhìn thấy A nương, A tỷ, còn có ca ca.”
“A tỷ mỗi ngày đều sẽ đi trên trấn, A tỷ hứa sẽ đến tìm ngươi, được không? A nương và ca ca cũng sẽ đến thăm ngươi nếu có thời gian. Ngươi nói xem, ngươi là nam tử hán, không thể khóc lóc như vậy, không sợ cọp tử bọn họ chê cười sao?” Giang Tư nhéo mũi Giang Nguyên trêu chọc hắn: “Đã lớn như vậy rồi mà còn mè nheo.”
“Ta mới không có!” Tiểu bằng hữu Giang Nguyên rất sĩ diện, không muốn bạn bè biết mình khóc nhè, lập tức tránh khỏi lòng Vu thẩm, hai tay chống nạnh như người lớn: “Ta không có khóc!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT