"Vậy thì tốt, ít rượu thì tốt rồi." Giang Tư ngáp một cái: "Ta gọi người đưa chút nước nóng tới, ta đi tắm một cái, ngươi cũng đi sát vách tẩy rửa, mùi rượu này khó ngửi chết đi được."
Hai người thay nhau đi rửa mặt, Giang Tư tắm xong quay về thì Phó Hoài Cẩn đã tựa vào bên giường đọc sách, trong chăn ấm áp, nàng không khỏi mỉm cười: "Trước đây mùa đông trong chăn lạnh lẽo, giờ cuối cùng có người cho ta chăn ấm."
Đêm đó không có chuyện gì xảy ra.
Thứ nhất là Phó Hoài Cẩn đã hứa sẽ đợi Giang Tư mười tám tuổi, chỉ còn hai năm nữa thôi, hắn đâu phải không đợi được.
Thứ hai là ngày hôm nay bận rộn sống sót thật sự là mệt muốn chết, nào còn tâm tư nào khác.
Sáng sớm hôm sau đã phải đi kính trà, cha mẹ Phó Hoài Cẩn cũng không có ở nhà, chén trà này tự nhiên là phải kính cho Phó lão gia tử, Giang Tư thuận thế đổi cách xưng hô, theo Phó Hoài Cẩn gọi ông là tổ phụ, lão gia tử vui mừng khôn xiết, cho Giang Tư một bao lì xì thật lớn, về phòng xem xét, quả nhiên là một tờ ngân phiếu một ngàn lượng.
Lão gia tử thật sự quá hào phóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play