"Không phải, không có việc gì chờ ta làm gì?" Vu Hiểu Tĩnh không thừa nhận, thậm chí còn có chút bực bội. Giang Tư Nhất nhíu mày: "Chẳng lẽ Lâm Húc còn đặc biệt chờ ta sao? Hai người các ngươi đến cùng tình huống gì? Nếu có ý tứ với nhau, hãy nói chuyện đàng hoàng với Vu thẩm, cũng câu thông với Lâm Húc."
"Không có cách nào." Vu Hiểu Tĩnh kéo rèm xe xuống, không nhìn người bên ngoài, giọng cứng rắn: "Trực tiếp trở về trấn thôi. Chúng ta là nữ nhi, xe ngựa không tiện để nam nhân bên ngoài ngồi lên, truyền ra ngoài không hay."
Giang Tư Nhất lặng lẽ liếc nhìn Phó Hoài Cẩn bị phớt lờ, nhún vai: "Về đến nhà phải thành thật khai báo." Có chuyện hay để hóng, không hóng thì khó chịu lắm!
Trên đường về, ngang qua Phó Gia Tư Thục, Giang Tư Nhất cùng Phó Hoài Cẩn xuống xe ngựa, vào nhà nói chuyện với Phó lão gia tử. Nàng tặng chuỗi trầm hương mua được cho lão gia tử. Lão gia tử lại như thường lệ, sau khi tiểu bối đi ra ngoài, về nhà luôn miệng nói Giang Tư Nhất gầy, mắng Phó Hoài Cẩn một trận. Giang Tư Nhất lấy cớ nhà mình ở trên trấn muốn nhanh chóng về nhà mới thoát khỏi sự yêu thương của Phó lão gia tử.
Giang Tư Nhất vốn chỉ lấy cớ, không ngờ về đến Giang Trạch lại nhìn thấy mẹ mình và Vu thẩm đang ngồi trong sân trò chuyện.
"A nương? Vu thẩm, hai người đều ở đây nha." Giang Tư Nhất tranh thủ chạy tới ôm Giang mẫu: "A nương, A Tư nhớ người!"
"Ngươi còn biết nhớ ta sao? Ta thấy ngươi chơi đến quên cả trời đất, không biết về nhà." Giang mẫu ngoài miệng nói vậy, kéo Giang Tư Nhất lại xem xét từ trên xuống dưới: "Đi lâu như vậy, nhìn gầy đi không ít."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play