"Ta không có nhỏ mọn như vậy đâu." Giang Tư hơi có chút âm dương quái khí nói: "Không còn cách nào, Phó công tử tài hoa xuất chúng, mị lực lớn, chính là một khối bánh trái thơm ngon, ai ai cũng muốn."
"Nếu ta thật sự có mị lực như vậy, thì con gái quận trưởng trong lòng người ta vẫn là người khác sao?" Phó Hoài Cẩn buồn cười lắc đầu: "Cái gì bánh trái thơm ngon, đã nghĩ để ngươi cắn bánh trái thơm ngon, ngươi có muốn hay không?"
Giang Tư trợn mắt, quăng thoại bản trong tay ra. Không đợi Phó Hoài Cẩn kịp phản ứng, nàng đứng lên, lao tới cắn một cái vào môi hắn, cắn xong còn hầm hầm chống nạnh: "Cắn thì cắn, ai sợ ai!"
Phó Hoài Cẩn bị cắn đến sững sờ, ngẩng đầu nhìn người trước mặt, đưa tay kéo người lại, đặt lên đùi mình ngồi, ôm trọn lấy nàng.
"Làm gì vậy!" Giang Tư giãy giụa: "Buông ra."
"Đừng nhúc nhích, ngoan ngoãn một chút." Phó Hoài Cẩn không dùng nhiều sức, nhưng ngăn chặn Giang Tư vẫn không thành vấn đề. Hắn trực tiếp đặt đầu lên vai nàng: "Chúng ta sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát về Thường Bình trấn, đi đường phía tây, trước đến Phú Hòa huyện. Nghe nói bên đó có một món quà vặt rất nổi tiếng, ngay cả trong cung cũng từng phái người đến kinh thành để mời lão sư phó làm món quà vặt đó. Đến lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi nếm thử."
Tâm trí Giang Tư lập tức bị câu nói của hắn thu hút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT