Giang Tư sững sờ, rất nhanh mở ra cái khác mắt không chịu lại nhìn hắn, nửa đậy tại sau mặt nạ mặt bên tai như là giống như lửa thiêu, nháy mắt nhiễm lên đỏ ửng.
“Ngươi thiếu nói hươu nói vượn, tranh thủ thời gian đưa tiền!”
Vứt xuống câu nói này, Giang Tư bước nhanh đi lên phía trước, Phó Hoài Cẩn tranh thủ thời gian cho chủ quán một khối tiểu bạc vụn, đuổi theo, chỉ chỉ dưới mái hiên kia từng chiếc xinh đẹp đèn lồng: “A Tư, có hay không thích? Những này đèn lồng là chủ phòng nhóm đặc địa phủ lên đến, nếu là nhìn thấy thích, trả lời chủ phòng đố đèn, không chỉ có thể đem đèn lồng mang đi, có có thể được chủ phòng một phần nhỏ lễ vật.”
Hai bên đường mái hiên, trong ngõ nhỏ đều treo đầy đèn lồng xinh đẹp, ánh sáng từ đèn lồng nối nhau không dứt như một con hỏa long, dưới ánh trăng trong màn đêm càng thêm rực rỡ.
“Kia……” Giang Tư Lạp cùng Phó Hoài Cẩn đi theo dòng người tiến vào một ngõ nhỏ. Hai bên ngõ là những tiểu viện, có rất nhiều người đang vây quanh đố đèn. Ai đoán đúng sẽ được lấy đèn lồng và một món quà nhỏ từ chủ nhà, phần lớn là điểm tâm bánh kẹo. Những người nhận được quà cũng không quên chia sẻ cho đám trẻ con đang chơi đùa ven đường, bọn trẻ vừa tranh giành vừa nói lời cảm ơn, náo nhiệt vô cùng.
“A Cẩn, ngươi đi đoán cái kia đi! Bên kia vây quanh thật nhiều người mà chưa ai đoán ra, chắc chắn rất khó.” Giang Tư cười tủm tỉm, “Ta tin tưởng ngươi nhất định làm được, ta cái Tiểu Hồ ly này thích nhất là con thỏ nhung mềm mại!”
“Đi.” Phó Hoài Cẩn cười, đưa tay sờ lên mặt nạ của nàng, “Hôm nay mọi thứ đều nghe Tiểu Hồ ly.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play