Chu phụ nói, “Đừng nói hai ngàn lượng, một ngàn lượng, hay một trăm lượng, năm mươi lượng, ta cũng cảm thấy rất hài lòng. Kiều Kiều à, con đừng có áp lực quá lớn, không sao đâu, ô mai vốn là không có bị lỗ vốn.”
Chu Kiều Kiều gật đầu. Nói thật, nàng không cảm thấy áp lực quá lớn.
Sáng sớm hôm sau, Chu Kiều Kiều cùng xe trâu cùng nhau vào thành. Trên đường đi, Chu Kiều Kiều đã trả tiền công cho Hách Điền. Đến cửa hàng, Chu Kiều Kiều gọi Chu Tiểu Diệu, Chu Đại Sơn và Ngô Ngọc nương vào phòng. Người khác ở bên ngoài xem cửa hàng trước.
“Đây là thu chi tháng này của cửa hàng ô mai, các người xem kỹ một chút, tiền lãi cuối cùng là mỗi người hai trăm lượng, các người xem có ý kiến gì không.”
Bọn họ đều rất tin tưởng năng lực của Chu Kiều Kiều. Đối với việc thu chi không có bất kỳ vấn đề gì. Chỉ là đối với việc bán được 2000 lượng bạc sự tình rất có chút hưng phấn.
“Kiều Kiều… hai ngàn lượng? Chúng ta bán nhiều như vậy? Thật hay giả? Sao ta cảm giác có chút không thể tưởng tượng nổi…”
Chu Kiều Kiều đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của Chu Tiểu Diệu, không khách khí chút nào nói, “Chẳng lẽ nhị ca cho là ta sẽ tự mình bỏ tiền ra bù cho ngươi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play