Ngô Hữu Phúc lập tức quỳ xuống trước mặt Ngô Ngọc Nương.
Dù không nói gì, nhưng ánh mắt chân thành của cậu bé khiến người ta động lòng.
Ngô mẫu ngẩn người.
Bà nhìn Ngô Ngọc Nương, rồi lại nhìn Ngô Hữu Phúc, cuối cùng chỉ liếc nhìn Chu Kiều Kiều, rồi vẫn từ chối Ngô Ngọc Nương.
“Ta ở đây trông coi cha con và anh chị em dâu con. Nếu không có ai, về sau họ trở về không có người thắp cho họ nén hương.
Ngọc Nương, con về đi. Về sau thường xuyên đến thăm ta và Phúc Nhi là ta đã đủ rồi.”
Ngô Ngọc Nương, “Không, nương, con không yên tâm khi hai người ở đây. Con cầu xin người, người hãy đi theo con. Người đi theo con, con mới yên tâm……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play