Chu Kiều Kiều: “…” Ừm, tốt thôi.
Lúc bọn họ về đến nhà, đã là hai khắc giờ Tuất, Chu mẫu và những người khác đã ăn cơm.
“Ta nghĩ các ngươi không về nên không ở thâm sơn nữa, ta đi hâm nóng thức ăn cho các ngươi.”
Mặc Ngọc còn không biết về cỏ nhỏ, chỉ cho là Khuynh Thành nói ‘thế ngoại đào nguyên’ là nói quá, dù sao, hắn thấy thâm sơn cũng không thích hợp để ở.
Cho nên hắn cười nói: “Bá mẫu, thâm sơn quá hoang vu, chúng ta về sau sẽ không đi nữa, chúng ta sẽ ở bên ngoài. Chỉ cần người đồng ý, ta lập tức mua cho người một căn phòng lớn, loại ba vào ba ra, cam đoan trang trí cho các người thành độc nhất vô nhị ở cả huyện Việt Dương…”
Trước đó hắn đã nhiều lần nói muốn báo ơn Khuynh Thành.
Muốn cho Chu gia vàng bạc châu báu gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT