Ngô Ngọc nương nhíu mày nghi hoặc, “Ta cũng đi? Ngươi đi là được rồi, ta ở lại bồi Kiều Kiều, bằng không nàng một mình mang theo hài tử ở chỗ này…… Ta không yên lòng.” Nàng đã bao nhiêu ngày không gặp Chu Kiều Kiều. Nàng nhớ đêm cùng nàng ngồi trong sân ngắm trăng sáng thật vui vẻ.
Chu Đại Sơn bĩu môi, “Ngươi vì bồi muội muội cũng không quản ta……”
Ngô Ngọc nương trên mặt hiện lên vẻ ngượng ngùng, nín cười, một quyền không nặng lắm đấm vào ngực Chu Đại Sơn. “Vợ chồng nhiều năm, còn nói loại lời này.”
“Vợ chồng nhiều năm thì sao? Vợ chồng nhiều năm sẽ không được ân ái?”
Hai người trong sân, thừa dịp mọi người đi phía trước, thế mà đang thì thầm.
Đi tới cửa Chu Kiều Kiều vô nại nhìn lên trời, “Đại tẩu, hôm nay minh nguyệt rất sáng, chiếu lên như ban ngày vậy, có thể thấy rõ đường.”
Ngô Ngọc nương nghe hiểu Chu Kiều Kiều trêu chọc, xấu hổ tiến lên kéo tay Chu Kiều Kiều, “Nhưng ta chính là muốn cùng ngươi a…… Ta đều bồi đại ca ngươi bao lâu rồi, cũng nên bồi tiếp ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT