Thế là, nàng lại thi lễ một lần nữa, “Vốn nghe danh phu tử tài hoa nổi bật, đọc sách thánh hiền, hiểu đạo lý thế gian, là người có tâm trí không tầm thường. Năm đó ta bị mỡ heo làm mờ mắt, làm nhiều chuyện sai lầm, nhưng lời quở trách của phu tử lúc ấy lại rèn giũa, dạy dỗ ta trong những ngày sau, khiến ta hoàn toàn tỉnh ngộ, như nhặt được sự sống mới. Ta hôm nay đến nhà, một là để tạ lỗi, xin phu tử khoan dung cho lời nói hành động lỗ mãng của ta. Hai là cảm ơn, tạ ơn phu tử đã dạy ta đạo làm người.”
Lục viện trưởng sao có thể nghĩ tới Chu Kiều Kiều lại có lời nói như vậy.
Hơn nữa, Chu Kiều Kiều nói ông ta dạy dỗ nàng khiến nàng hoàn toàn tỉnh ngộ, như sự sống mới, đây chẳng phải chính là ý nghĩa và mục đích dạy học trồng người của ông ta sao?
Kể từ đó, sự phẫn nộ trong lòng ông ta đã vơi đi một nửa.
Chu Kiều Kiều thấy vẻ mặt của ông ta dần trở nên hiền lành, liền nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra, mục đích chuyến đi của nàng đã đạt được.
Lục viện trưởng vẫn không có sắc mặt tốt với nàng, chỉ nói, “Ngươi biết sai lầm là tốt rồi, trở về đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT