Nhan Tĩnh Hoa tìm cơ hội lặng lẽ hỏi Vân Thanh Thanh:
“Kia Ngô Viễn là chuyện gì xảy ra, làm sao đột nhiên liền khống chế không nổi nói thật? Có phải là ngươi dùng cái gì thủ đoạn?”
Vân Thanh Thanh cười bí ẩn, giọng thấp nói: “Lúc ta đánh hắn một cái tát đó, ta âm thầm giáng xuống lời nguyền. Trong vòng một canh giờ, hắn tuyệt đối không thể động đậy được.”
Nhan Tĩnh Hoa bừng tỉnh đại ngộ, không khỏi càng thêm nhìn nhận năng lực của con gái mình. Nàng thở dài: “Nương bị bệnh khoảng thời gian này, ngươi đã phải chịu không ít khổ cực.”
Vân Thanh Thanh nhớ tới những gì Nguyên Chủ đã trải qua, im lặng với vẻ mặt u ám, trong lòng cũng có chút xúc động. Người khác chỉ biết thán phục sự thay đổi của nàng, chỉ có Nhan Tĩnh Hoa cảm thấy nàng là bất đắc dĩ mới có nhiều bản lĩnh như vậy, phản ứng đầu tiên là yêu thương nàng.
Nàng chuyển sang chuyện khác, hỏi thăm mới biết được Nhan Tĩnh Hoa đến đây là để báo tin ông ngoại muốn gả nàng cho Nhiếp Chính Vương, hy vọng ngày đại hôn Nhan gia có thể đông đủ.
Bên này, Ngô Viễn bị quan sai dẫn đi, khách khứa cũng đã về hết, mấy người trở về nội đường. Nhan Ngọc Châu ôm Nhan Tĩnh Hoa khóc nức nở: “Tỷ tỷ, muội xin lỗi! Những chuyện trước kia, nguyên lai tỷ đều bị oan uổng! Tất cả đều là do muội không tốt, lại tin tưởng cái kẻ độc địa, lòng dạ hiểm độc đó, làm hại tỷ không thể về nhà, còn suýt chút nữa hại chết cha… Ô ô ô…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT