Nói xong hắn thúc ngựa đi về phía bên phải, Vân Bạch Liên đuổi theo sát.
Trần Vinh âm hiểm cười với Diệp Tri Thân, cũng quất ngựa đi theo.
Diệp Tri Thân lười tranh cãi với hắn, nhưng câu “nhiếp chính vương mắt mờ đã nhiều năm như vậy” lại khiến hắn trầm tư.
Hôm qua hắn gặp nhiếp chính vương từ xa, liền vội vàng chào hỏi rồi bỏ chạy, cũng chưa dám ngẩng đầu nhìn người.
Nhưng khóe mắt liếc thấy vương gia một chút, bây giờ hồi tưởng lại… Khi đó nhất cử nhất động của hắn, dường như không giống người mù.
… Có lẽ là ảo giác của mình đi?
Diệp Tri Thân lắc đầu, xua đi ý nghĩ không thực tế, đuổi theo đoàn người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT