“Nghe nói các ngươi hôm nay về tông, ta thế nhưng là cố ý đẩy tất cả mọi chuyện tới đón ngươi.”

Ô ô ô…… Quả nhiên vẫn là Tam sư tỷ yêu nàng nhất!

“Sư tỷ ngươi thật tốt!”

“Đó là đương nhiên!” Thẩm Phù Ngọc kiêu ngạo hất cằm lên, ngay sau đó nhìn thấy Mặc Yến trong tay nắm nho nhỏ Mạnh Phù Doanh, lộ ra một cái ôn nhu cười. “Đây chính là tiểu Phù Doanh đi, đừng sợ, đến Tiêu Diêu Tông liền đem nơi này xem như nhà.”

“Chúng ta đi thôi, sư phụ cùng tông chủ đang chờ các ngươi đâu.”

Thẩm Phù Ngọc một cái tay nắm Tạ Huỳnh, một cái tay khác trực tiếp đem vóc người nhỏ xinh Mạnh Phù Doanh bế lên.

Tạ Huỳnh: Tam sư tỷ tốt có mẹ cảm giác a……

“Sư tỷ, trong tông gần nhất chuyện gì xảy ra sao? Làm sao ta xem những cái kia các sư đệ sư muội đều rất bộ dáng gấp gáp.”

“Có tông chủ bọn họ ở đây, Tiêu Diêu Tông có thể xảy ra chuyện gì?” Thẩm Phù Ngọc cười nói. “Bọn hắn là vội vàng tu luyện!”

“Cái gì?!” Tạ Huỳnh cảm thấy nồng đậm cảm giác nguy cơ, “lớn nhà thế mà thừa dịp ta ra ngoài lúc vụng trộm tu luyện lừa ta?!”

“Không được! Chờ những chuyện này kết thúc ta cũng phải bế quan hảo hảo tu luyện!”

Thẩm Phù Ngọc nụ cười trên mặt có một nháy mắt ngưng trệ:

Tiểu sư muội, ta chính là nói, có hay không một loại khả năng, là ngươi đang lừa chúng ta đây?

Tạ Huỳnh đi theo Thẩm Phù Ngọc đến đại điện Tông Môn, phát hiện bên cạnh sư phụ Long Không còn đứng một thiếu niên phấn điêu ngọc trác. Thiếu niên trông chừng bằng tuổi Cơ Hạc Uyên, khoác trên mình khí chất nho nhã hiền hòa, chỉ đứng đó thôi đã tỏa ra phong thái chi lan ngọc thụ.

Tạ Huỳnh quan sát hắn một lát, trong lòng nảy ra một suy đoán: Thiếu niên này chẳng lẽ là Tống Tụ Thì trong nguyên tác, chân chính tiểu sư đệ của nàng?

Một giây sau, ý nghĩ của nàng được chứng minh.

“A Huỳnh, Tiểu Hạc, nghe nói các ngươi đã giết một con Xà Ma ngũ giai, quả thật là lợi hại vô cùng.”

“Giống nhau thôi, đệ tử thứ ba của Tu Tiên Giới.”

“Sư phụ đừng khen, lại khen nữa tiểu sư tỷ sẽ ưỡn ngực lên trời mất!”

“Ha ha ha…… Người trẻ tuổi kiêu ngạo một chút cũng không sao.” Tông chủ Tiêu Dao Tông, Tô Từ, cười ha hả, “Lần này các ngươi làm rất tốt, ta đã bàn với sự vụ đường rồi.”

“Nhiệm vụ mục tiêu từ nhị giai đã thăng lên ngũ giai, vậy phần thưởng dành cho các ngươi cũng phải tăng lên tương xứng.”

“Lát nữa các ngươi đừng quên đến sự vụ đường nhận thưởng.”

“Đệ tử đa tạ Tông chủ.”

“Phù Doanh, lại đây.” Long Không vẫy tay về phía Mạnh Phù Doanh, ánh mắt đầy hoài niệm, “Ngươi rất giống phụ thân ngươi.”

“Ngươi yên tâm, phụ thân ngươi đã giao phó ngươi cho ta, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn. Ngươi có nguyện ý bái ta làm thầy không?”

“Đệ tử nguyện ý.” Mạnh Phù Doanh quỳ xuống trước mặt Long Không, khấu đầu thật sâu. “Đệ tử Mạnh Phù Doanh, bái kiến sư tôn.”

“Tốt tốt tốt, mau mau đứng dậy đi.”

Long Không nhẹ nhàng đưa tay, Mạnh Phù Doanh cảm giác dưới gối có một luồng gió ôn nhu lướt qua, ngay sau đó cả người nàng đã được một lực lượng không rõ nâng lên.

“Đây là lễ gặp mặt sư phụ tặng cho ngươi, sư huynh và sư tỷ của ngươi đều có.”

“Ta cũng có một phần.”

“Tạ ơn sư phụ, tạ ơn Tông chủ.”

Hai đạo kim quang lóe lên, trước mặt Mạnh Phù Doanh xuất hiện hai hộp gấm lơ lửng. Nàng cẩn thận cất giữ, trịnh trọng cảm ơn hai người.

Cùng lúc đó, Long Không không quên kéo thiếu niên vẫn đứng sau lưng mình ra giới thiệu với Tạ Huỳnh và mọi người.

“Còn một chuyện nữa, lúc các ngươi rời khỏi Tông Môn, ta đã thu thêm một đệ tử nữa.”

“Mặc Yến, A Huỳnh, Tiểu Hạc, đây là Lục sư đệ Tống Tụ Thì của các ngươi; cũng là Lục sư huynh của Phù Doanh ngươi.”

“Tụ Thì, lại đây gặp các sư huynh sư tỷ của con đi.”

Tống Tụ Thì nghe lời tiến lên, hướng về phía Mặc Yến và mọi người hành lễ vấn an, tư thái rộng rãi thoải mái nhưng lại mang một vẻ quý khí phong lưu, mỗi cử động đều như một bức tranh cảnh đẹp ý vui.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play