Cánh hoa Mạn Đà La từ từ bung ra giữa không trung, trên những cánh hoa quyến rũ rắc xuống từng hạt phấn hương.
Những hạt phấn này vốn được chế từ Mạn Đà La, không nhìn thấy bằng mắt thường, chỉ cần dính một chút, hạt phấn có thể thẩm thấu vào da thịt, xuyên qua xương cốt, từ đó khơi dậy mặt chân thật nhất trong lòng người, khuếch đại vô hạn dục vọng sâu thẳm trong tâm khảm.
Càng là thứ khó thực hiện, càng cắm sâu vào lòng.
Nếu Mộc Thanh và Lộ Hoa không có hổ thẹn và sợ hãi, vậy nàng sẽ đổi cách khác.
Nàng chỉ muốn Lộ Hoa và Mộc Thanh tự mình thừa nhận tội ác họ từng phạm phải dưới sự chứng kiến của mọi người, còn về tâm trạng hay suy nghĩ của họ lúc đó, Tạ Huỳnh không quan tâm.
Không phải ai cũng có ý chí vô cùng kiên định để chống lại tác dụng kép của phấn hương Mạn Đà La và huyễn thuật, huống chi Mộc Thanh vốn không phải là người có ý chí kiên định.
Nếu không, hắn cũng sẽ không đi đến bước đường không lối thoát này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play