Dù sao một đồng đội không đáng tin cậy còn phiền phức hơn kẻ địch yếu hại của ngươi.
Tạ Huỳnh đi thực sự quá dứt khoát, ba ma tộc nhất thời đều không kịp phản ứng.
"Phì!" Hà Thiên Tiêu càng nhịn không được mà nhổ nước bọt về phía bóng lưng của nàng, "cuồng cái gì? Ta không tin không có ngươi ta bước ra khỏi cái địa phương quỷ quái này được!"
"Tốt lắm." Cố Thanh Hoài mặt không biểu tình đánh gãy hắn, "chúng ta vẫn là thương lượng một chút rồi sau đó sắp xếp đi."
Tạ Huỳnh chán ghét Cố Thanh Hoài và hai người kia muốn giết mình cho thống khoái, nhưng nàng cũng không thèm để ý ánh mắt của họ. Nàng dẫn Cơ Hạc Uyên và mọi người đi thẳng đến khu vực trống trải trong vườn, đảm bảo sẽ không bị bất kỳ ai nghe thấy cuộc nói chuyện. Xuân Đào và các NPC khác thấy Tạ Huỳnh như vậy cũng không hỏi nhiều, thậm chí còn vô thức nhường đường cho nàng.
Hành động này càng làm cho Mạn Quân và Trầm Phong lấy làm lạ.
“Tạ Huỳnh, ngươi làm thế nào để họ nghe lời ngươi như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT