Trực giác nói cho nàng biết tình huống hiện tại rất không ổn.
Nàng xoay người ngồi dậy, lại ngẩn người khi va vào bàn bên cạnh: Bụi? Sao lại có bụi?
Cho dù Xuân Đào có hận nàng không cho dọn dẹp phòng, căn phòng cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy tích tụ nhiều bụi như vậy.
Tạ Huỳnh cố gắng thích ứng với bóng tối trước mắt, sau đó bắt đầu phát hiện nhiều điểm không hợp lý hơn:
Mạng nhện gần như che kín cả phòng, đồ dùng trong nhà đổ nát, lộn xộn khắp nơi, mùi mục nát tràn ngập cả phòng……
Nàng dường như bị ném từ phòng khuê hoa lệ, thoải mái dễ chịu vào một phế trạch mục nát, rách nát trong giấc mộng.
Nhưng từ những đồ dùng quen thuộc, Tạ Huỳnh có thể xác định, nơi này chính là phòng của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT