“Được rồi, chúng ta đừng bàn luận Sầm Ngọc nữa, trước đó ngươi không phải vẫn muốn bái kiến sư phụ sao? Đi thôi, ta dẫn ngươi đi ngay bây giờ.”
Vô Hoan sau khi ăn xong Sầm Ngọc liền lau sạch và quên hết đi, để lại Sầm Ngọc ngây thơ lạc vào nỗi băn khoăn vô tận.
Mặc dù Sầm Ngọc trong chuyện tình cảm luôn là một tờ giấy trắng, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không hiểu chuyện nam nữ. Hắn không tu luyện vô tình đạo nên cũng không có ý định cô độc một mình, nhưng tâm trí hắn trong sáng, đạo lữ tương lai của hắn sẽ không phải là Vô Hoan. Vô Hoan giống như một cơn gió tự do, không ai có thể nắm giữ được nàng.
Cho dù hắn đã từng thực sự động tâm với Vô Hoan, cũng nhìn ra được Vô Hoan hữu ý vô ý trêu chọc hắn, nhưng hắn vẫn hiểu rằng đó chỉ là lớp da thịt bên ngoài của nàng thôi. Mà Vô Hoan thích nhất là những người đàn ông có vẻ ngoài xinh đẹp, có lẽ không phải hắn thì cũng sẽ là người khác.
Vì vậy, khi đối mặt với những lời trêu chọc, lấy lòng của Vô Hoan, Sầm Ngọc luôn giữ đúng chừng mực, khi cần thiết còn tránh đi. Nhưng hắn vạn vạn không ngờ rằng, chỉ vì uống mấy chén Bách Hoa rượu mà bắt đầu buông thả, cuối cùng lại khiến mọi chuyện phát triển đến tình trạng khó cứu vãn như vậy.
Sầm Ngọc đương nhiên biết chuyện đêm qua sẽ không ảnh hưởng gì đến Vô Hoan, thậm chí không thể khắc lại một chút gợn sóng nào trong lòng nàng, nhưng hắn lại không thể tự thuyết phục mình coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Càng không thể yên tâm thoải mái quên đi những chuyện đêm qua, tiếp tục chung sống với Vô Hoan như trước.
Sau khi rời khỏi nơi ở của Vô Hoan, những suy nghĩ hỗn loạn đó cứ quanh quẩn trong đầu Sầm Ngọc không dứt. Hắn vừa nghĩ những chuyện này, vừa vô thức đi xuống đường núi, bất tri bất giác đã đến chân núi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT