Ơ? Thật đúng là không sai, lời của Tam sư tỷ nghe thật có đạo lý, chẳng lẽ nói Tam sư tỷ mới là người hữu duyên với mảnh vỡ này?
Nàng ánh mắt sáng lên, “hay là sư tỷ cầm về nghiên cứu thử, nếu hiểu ra thì nói cho ta biết là được.”
“Đây là Ninh Huyền đưa cho ngươi, ta không thể cầm.”
Tạ Huỳnh vốn tưởng rằng yêu cầu của mình sẽ không bị từ chối, không ngờ Thẩm Phù Ngọc lại nhẹ nhàng lắc đầu.
“A Huỳnh, ngươi rất thông minh, thiên phú cũng rất tốt, những mảnh vỡ này lưu chuyển nhiều năm cuối cùng vẫn đến tay ngươi đã nói lên nó nhất định là hữu duyên với ngươi. Ta chỉ là đứng từ góc độ người xem mà đưa ra vài lời khuyên thôi, nếu thật để ta nghiên cứu những chuyện động não này thì không được, ngươi đừng làm khó ta.”
Thẩm Phù Ngọc cười khẽ, dừng một chút rồi tiếp tục nói.
“Còn nữa, chúng ta thực ra đều biết trên người ngươi ẩn giấu bí mật, không chỉ có ngươi, Tiểu Hạc và A Thì, trên người bọn họ đều ẩn giấu bí mật. Chúng ta không hỏi, không đi tìm hiểu là bởi vì chúng ta là sư huynh sư tỷ, là người thân của các ngươi. Nhưng người ngoài sẽ không kiêng nể gì nhiều như vậy, cây lớn đón gió, nếu ngày thường biểu hiện quá mức phô trương khó tránh khỏi sẽ chiêu đến người có ý đồ nhớ nhung.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT