Tạ Huỳnh ánh mắt lóe lên, nhẹ nhàng nghiêng đầu nhìn về phía Cơ Hạc Uyên, nàng không hề ngoài ý muốn Cơ Hạc Uyên có thể chú ý tới những điều này. Dù sao, người ta luôn đặc biệt chú ý đến người mình thích.
“Là không tiện nói sao? Nếu vấn đề này không tiện trả lời, coi như ta không có hỏi qua.”
“Không phải không tiện trả lời, chỉ là ta cũng không biết phải nói cho ngươi thế nào.” Tạ Huỳnh buồn rầu rất, nàng có hạn chế, căn bản không thể nói bất cứ chuyện gì có liên quan đến hệ thống. “Tóm lại, ta có lý do nhất định phải giải quyết chuyện này trong mười ngày.”
“Rõ ràng rồi.”
“Cái gì mà rõ ràng rồi?” Tạ Huỳnh bị Cơ Hạc Uyên chọc cười, “ngươi cũng không biết ta rốt cuộc muốn làm gì.”
“Không quan trọng.” Cơ Hạc Uyên khẽ mỉm cười, ánh mắt lại vô cùng kiên định. “Ta chỉ cần biết đây là việc tiểu sư tỷ nhất định phải hoàn thành là đủ.”
“Tiểu Hạc ngươi…” Trong khoảnh khắc này, Tạ Huỳnh cảm thấy buồng tim của mình như bị thứ gì đó chợt rung động, có một loại cảm giác kỳ lạ chậm rãi lan tràn lên. Nhưng cúi đầu chỉnh lý những thư tịch tán loạn bên cạnh, Cơ Hạc Uyên vẫn không để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT