Còn không có đi xa Tạ Huỳnh nghe đến mấy câu này sau vẫn như cũ là mặt không biểu tình, đều là vạn người mê nữ chính vô não liếm cẩu mà thôi, không có gì phải tức giận.

Chỉ muốn rời khỏi Vân Thiên Tông, nghênh đón nàng nhất định là mỹ hảo tương lai!

Nhưng mà Tạ Huỳnh Cương xuống núi còn chưa kịp nhìn xem cái này Tu Tiên Giới, liền Nhân Vi thụ thương quá nặng một đầu ngã vào phụ cận Ám Dạ sâm lâm bên trong.

Tạ Huỳnh đổ xuống nháy mắt cả người bị một đạo lam quang bao phủ, trong chốc lát liền biến mất vô tung vô ảnh.

Trong cơn mê, Tạ Huỳnh cảm thấy mình dường như đạt đến một cảnh giới cực kỳ huyền diệu. Cả người nàng như chìm trong biển cả vô biên, nước biển Băng Lương chảy dọc tứ chi, tám xương cốt, thẩm thấu vào cơ thể, vuốt ve chữa lành từng tấc tổn thương trong Linh phủ.

Cùng lúc đó.

Chúng nhân trong Vân Thiên Tông phát giác được Linh Lực trong không khí có dị động, nhao nhao tiến đến báo cáo với sư phụ của mình. Đúng lúc đó, Vân Thiên Tông tông chủ Mộ Thần, đang dùng "linh cốt" để trị liệu cho tiểu đồ đệ Lâm Nguyệt Tương mà mình yêu quý, đã dừng lại động tác, đáy mắt hiện lên một vòng hàn sương:

Là ai?! Dám nhiễu loạn, đánh cắp Linh Lực của Vân Thiên Tông hắn!

Thân ảnh Tạ Huỳnh chợt lóe lên trong đầu hắn, nhưng rất nhanh lại bị phủ nhận: Tạ Huỳnh, một phế vật toàn linh căn, sau khi bị Cố Thanh Hoài đoạt đi linh căn tuyệt đối không có cơ hội sống sót, càng không có khả năng có năng lực làm loạn Linh Lực trong Vân Thiên Tông.

Một giây sau, sắc mặt Mộ Thần nháy mắt trở nên cực kỳ âm trầm.

Khi hắn muốn thuận theo luồng dị động này để tìm tòi hư thực, luồng dị động kia bỗng nhiên biến mất, sạch sẽ như chưa từng tồn tại.

Mộ Thần cảm thấy uy nghiêm của mình với tư cách là Vân Thiên Tông tông chủ bị khiêu khích. Hắn đem việc chiếu cố Lâm Nguyệt Tương giao toàn quyền cho đại đệ tử Cố Thanh Hoài, sau đó truyền âm triệu tập tất cả phong chủ Vân Thiên Tông đến tông chủ đại điện để thương nghị nghiêm túc việc này.

Một bên khác, Tạ Huỳnh rốt cục cũng tỉnh lại.

Nàng vừa mở mắt đã mẫn nhuệ phát giác được sự dị thường của cơ thể: Vết thương ở Linh phủ do Cố Thanh Hoài đâm trước đó vậy mà tự lành! Không chỉ vậy, Tạ Huỳnh còn cảm giác được đan điền Linh phủ của mình tràn đầy Linh Lực nồng đậm. Nàng vừa động niệm, lật tay, một đoàn quang vựng hồng sắc nho nhỏ đã xuất hiện trong lòng bàn tay.

Sắc mặt Tạ Huỳnh vui mừng: Nàng lại có Linh Lực!

Tại thế giới Tu Tiên này, tu luyện tổng cộng chia làm tám cảnh giới: Luyện khí, Trúc cơ, Kim đan, Nguyên anh, Hóa thần, Hợp thể, Độ kiếp, Đại thừa. Mỗi cảnh giới lại phân làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, thậm chí đại viên mãn. Về phần linh căn, số lượng càng ít thì thiên phú càng tốt, tốc độ tu luyện cũng càng nhanh. Ngược lại, linh căn càng nhiều càng tạp thì càng khó đi lâu dài trên con đường Tu Tiên.

Tạ Huỳnh chính là thể chất toàn linh căn xui xẻo nhất, đến cả việc dẫn khí nhập thể đơn giản nhất cũng làm không được, giống như vật cách điện trong Tu Tiên. Nhưng Tạ Huỳnh vừa mới dò xét Linh Hải đan điền của mình, tuy những linh căn khác vẫn ảm đạm vô quang, nhưng bộ phận thuộc về Hỏa Linh Căn đã sáng lên một hào quang yếu ớt, những linh căn khác ở gần cũng tương tự bị ít ỏi linh khí bao phủ. Nàng bây giờ đã có tu vi Luyện khí trung kỳ.

Cần biết, Linh khí của Tu Chân giới hiện tại không thể so với thời Thượng cổ thuần hậu nồng đậm, ngay cả tông chủ của chín đại tông môn cảnh giới cao nhất cũng chỉ đạt đến Nguyên anh kỳ đại viên mãn. Còn Tạ Huỳnh, vừa dẫn khí nhập thể đã đạt tới thực lực Luyện khí trung kỳ, có thể nói là tu luyện thần tốc.

Cũng vào lúc này, Tạ Huỳnh nhìn thấy trên cổ tay mình lại xuất hiện một ấn ký hạt giống màu đỏ nhỏ bé. Ấn ký đó rất nhỏ, nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra. Tạ Huỳnh ánh mắt hơi trầm xuống, đưa tay chạm vào ấn ký kia, nháy mắt cả người đã bị kéo vào một không gian sơn thanh thủy tú khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play