"Tạ đạo hữu theo Bần tăng đến, Bần tăng sẽ mang ngươi ra ngoài ngay."
Hai người nói chuyện như không có ai, hoàn toàn không để con hồ yêu chân chính là Vân Mị vào mắt. Thấy Tạ Huỳnh lóe lên biến mất khỏi ngục yêu, cánh cửa lao cũng nhanh chóng đóng lại, Vân Mị kinh ngạc đến nỗi không muốn nói lời nào: Đây là bài diện mà thủ lĩnh nên có sao? Ngay cả Tạ Huỳnh ở Kim Sơn tự cũng có người quen? Dù không muốn thừa nhận, nhưng Vân Mị không thể không thừa nhận, tu sĩ nhân tộc quả thực đoàn kết hơn họ yêu tộc nhiều. Không nói chuyện khác, dù sao thủ lĩnh yêu tộc của họ cũng không thể có mối quan hệ tốt đẹp như vậy. À đúng rồi, thủ lĩnh yêu tộc của họ là ai nhỉ? Vân Mị nghĩ mãi không nhớ ra, cuối cùng quyết định không nghĩ nữa, dù sao trong yêu tộc cũng không ai phục ai! Nghe nói vị thiếu tông chủ Yêu Tông lúc trước không lộ diện lại là người khiến chúng yêu thần phục. Chỉ tiếc sau khi Yêu Tông gặp họa, vị thiếu tông chủ kinh diễm tuyệt thế ấy cũng không biết đi đâu, sống chết không rõ...
Vân Mị dựa vào bức tường lạnh lẽo, nghĩ đến những chuyện của yêu tộc, dưới thân nàng là trận pháp màu vàng đang nhanh chóng vận chuyển. Pháp lực Tạ Huỳnh ban cho nàng nhanh chóng tiêu hao hết, Vân Mị hoàn toàn mất ý thức trong trận pháp và hóa thành nguyên hình. Đến khi nàng mở mắt lần nữa, lại phát hiện Tạ Huỳnh đã quay lại đây từ lúc nào, trong ngực ôm thứ gì đó.
“Ngươi chừng nào thì trở về?”
Vân Mị nghĩ ngồi thẳng lên, khẽ động đã nhìn thấy trước mắt một đôi tóc đỏ bên trong trộn lẫn lấy một tia tuyết trắng lông tóc móng vuốt.
Vân Mị:?!!
Nàng cứ như vậy bị đánh về nguyên hình?!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play