Hạo Nguyệt Môn đây là nuôi ra một đôi ngốc bạch ngọt song sinh tử sao?
Sao người tu tiên lại còn sợ quỷ vậy?
“Ta nói các ngươi, muốn hay không mở to mắt nhìn xem ta đến tột cùng là người hay quỷ? Ban ngày ban mặt thế này, lấy đâu ra quỷ? Cho dù là quỷ đó cũng là Quỷ Tu, ai nói cho các ngươi biết Quỷ Tu sẽ ăn người?”
Trong giọng Tạ Huỳnh trộn lẫn mấy phần ý cười, hai tiểu đệ tử nghe thấy giọng nói không hề ác ý này cuối cùng cũng tỉnh táo lại, chậm rãi mở to mắt, lọt vào trong tầm mắt là một khuôn mặt tươi cười như hoa.
Một trong hai người đưa tay nhẹ nhàng chọc chọc vai Tạ Huỳnh, lại nhanh chóng nhìn xuống mặt đất phía sau nàng:
Có nhục thể, có nhiệt độ, có bóng dáng.
“À? Không phải là Quỷ Tu sẽ ăn người sao?”
“Dĩ nhiên không phải! Hơn nữa Quỷ Tu tuy khuôn mặt âm trầm đáng sợ một chút nhưng họ cũng là tu sĩ đứng đắn, xưa nay không ăn người.
Chỉ có một ít Tà Tu mới ăn người để đề cao tu vi bản thân.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT