“Đa tạ tiền bối ân cứu mạng năm xưa.”
“Không có gì đáng tạ, bất quá là ngươi lúc đó tương đối may mắn mà thôi. Huống hồ ngươi không phải cũng ở đây trông giữ ta mấy chục năm sao? Giữa chúng ta nhân quả đã sớm thanh toán xong.”
Quý Thường Thanh không hiểu, nhưng Tạ Huỳnh lại hiểu ý nàng. Lạc Đàm làm việc chưa bao giờ có dấu vết, luôn chỉ dựa vào tâm tình yêu thích nhất thời mà quyết định. Khi tâm trạng tốt, nàng sẽ không ngại phiền phức mà cứu người, khi tâm trạng không tốt, nàng cũng sẽ không nói hai lời mà giết người. Quý Thường Thanh quả thực là vận khí đủ tốt mới có thể sống sót dưới tay Lạc Đàm. Còn chuyện Quý Gia Thôn mà Lạc Đàm vừa nhắc tới hiển nhiên chỉ là nhất thời hứng khởi, chứ không phải cố ý muốn nhắc nhở điều gì. Thậm chí sau khi nói với Quý Thường Thanh hai câu đó, nàng lại tiếp tục nhiệt tình trò chuyện với Tạ Huỳnh để giết thời gian, Quý Thường Thanh cũng không tìm được cơ hội để chen vào nói.
May mắn thay, Tạ Huỳnh đối đãi với sư huynh của Tiên Yêu Minh không giống Lạc Đàm vô tình như vậy, chú ý tới thần sắc của Quý Thường Thanh, nàng chủ động mở lời.
“Quý sư huynh, ngươi còn có gì nghi hoặc sao?”
“Ta muốn hỏi tiền bối một việc.”
Sắc mặt Quý Thường Thanh đã khôi phục lại sự bình tĩnh thường ngày, chỉ là bàn tay siết chặt vẫn tiết lộ sự căng thẳng trong lòng hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT