“Đi vào đi, Minh Quân đã đợi ngươi ở bên trong.”
“Tốt.”
Tạ Huỳnh gật đầu đồng ý, không quên quay đầu cười hì hì chào Cơ Hạc Uyên và bốn người còn lại.
“Đừng lo lắng, ta đi một lát sẽ trở lại.”
Nói xong, nàng trực tiếp quay người sải bước đi về phía lối vào. Lối vào sương trắng tràn ngập, gió thổi xào xạc, sợi tóc của nàng cũng bị thổi bay lên cao, cuốn ra một đường cong rất đẹp trong không trung. Nàng không nói nhiều lời, nhưng toàn thân đều tỏa ra một cảm giác hăng hái. Đám người chỉ nhìn bóng lưng nàng cũng có thể tự dưng cảm nhận được sự an tâm.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, đám người đã thấy bóng dáng của nàng hoàn toàn biến mất trong một vùng sương trắng. Một giây sau, Ngưng Uyên lóe thân, ngăn cản ánh mắt tìm kiếm sâu vào trong sương trắng của bọn họ. Đám người ngước mắt lên, chỉ đối diện với biểu hiện cười yếu ớt của Ngưng Uyên.
“Các ngươi phải tin tưởng năng lực của nàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play