Nhờ phúc của Tạ Huỳnh, Lạc Đàm vốn không mấy để tâm đến Vạn Ma Giản lại ghi nhớ hai ma Mạn Quân và Trầm Phong. Cho nên Tạ Huỳnh vừa nói xong, nàng liền vỗ tay phát ra tiếng, trực tiếp triệu hồi nhị ma.
Một giây trước còn đang giãy giụa cầu sinh trong trò chơi, nhị ma đột nhiên bị kéo đến Cung điện, nhất thời suýt nữa không kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra. Đợi đến khi nhìn thấy bố cục Cung điện quen thuộc, cùng với Tạ Huỳnh và vị Lạc Đàm chỉ mới gặp mặt một lần, nhị ma cuối cùng cũng kịp phản ứng mình đang ở đâu.
Mạn Quân và Trầm Phong trong lòng đầy nghi hoặc, nhưng vẫn lập tức đứng dậy hành lễ cung kính với Lạc Đàm.
“Gặp qua sứ giả, không biết sứ giả đột nhiên triệu gọi ta chờ, là có phân phó gì?”
Lạc Đàm ngồi ở bên bàn, chống cằm, lười nhác mở miệng.
“Ma Chủ có lệnh, mệnh các ngươi đi theo Tạ Huỳnh rời khỏi Vạn Ma Giản tiến về Tu Tiên Giới giúp đỡ thành sự. Khi ở Tu Tiên Giới, các ngươi cần nghe theo sự điều khiển của Tạ Huỳnh, đợi sau khi sự việc thành công, Ma Chủ tự có khen thưởng.”
Lạc Đàm nói rất chậm, bởi vậy từng chữ, Mạn Quân và Trầm Phong đều nghe rõ ràng. Bị một chiếc bánh lớn như vậy đập trúng đầu, nhị ma suýt chút nữa hoài nghi mình đang nằm mơ, không nhịn được đồng thời vụng trộm véo vào bắp đùi của mình. Đợi đến khi xác định mình không nằm mơ, niềm vui sướng trong lòng nhị ma gần như tràn ra ngoài mắt. Bọn họ rốt cục có thể rời khỏi cái địa phương quỷ quái Vạn Ma Giản này sao? Rốt cục có thể không cần lo lắng mình vừa mở mắt ra sẽ bị kéo vào vô tận trò chơi cầu sinh sao? Chuyện tốt như vậy là thật sự tồn tại sao?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT