Lão Phó nhìn thỏi bạc trắng bóng, do dự một lát.
Cuối cùng, vẫn đưa tay ra nhận lấy.
“Được rồi, được rồi, nhìn ngươi cũng rất khó khăn, đêm nay cứ ở lại đi. Nhớ kỹ, sáng sớm phải đi, chớ có sinh chuyện gì khác.”
Mạnh Thần thấy vậy, lộ ra nụ cười, lại ôm quyền nói lời cảm ơn: “Đa tạ lão nhân gia thành toàn, Mạnh mỗ nhất định không chậm trễ.”
Sau đó, Mạnh Thần theo Lão Phó chậm rãi đi vào trong viện.
Dưới chân giẫm lên con đường đá phủ đầy rêu xanh, cảnh vật hoang vu bốn phía càng rõ ràng.
Mạnh Thần vừa đi, vừa giả vờ tùy ý hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT