“Cô nương, giành con mồi của ta mà cứ chạy như vậy, có phải là ta hơi quá phận rồi không?” Từ Mộ Bạch vung chiếc quạt trong tay, mấy trăm đạo phong nhận kích thích bắn về phía thân ảnh màu tím phía trước.
Thân pháp của thiếu nữ tử y phía trước khó lường, từng đạo phong nhận đều lướt qua người nàng. Trong gió truyền đến tiếng cười trong như chuông bạc của nàng: “Nếu ngươi đuổi kịp được, ta sẽ trả lại cho ngươi.”
Từ Mộ Bạch càng tức giận hơn.
Từ nhỏ hắn đã dị bẩm thiên phú, lại xuất thân cao quý, hắn xưa nay không ỷ thế hiếp người, nhưng cũng không cho phép người khác bắt nạt mình. Vị thiếu nữ này vô duyên vô cớ đến trêu chọc mình, hắn đương nhiên tức giận. Bất quá trong lòng hắn kinh ngạc, vị thiếu nữ này chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ mà dám trêu chọc Nguyên Anh hậu kỳ như hắn, hơn nữa tốc độ bay của nàng thật nhanh, mình đã đuổi lâu như vậy mà vẫn không đuổi kịp.
Nàng rốt cuộc là người nào?
Giữa các tu sĩ Nguyên Anh đều lẫn nhau kiêng kỵ, phần lớn tình huống đều là đại sự hóa tiểu, tiểu sự hóa không. Đây là lần đầu tiên hắn thấy người chủ động gây chuyện.
Ý gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT