Nguyệt Hậu gật đầu, nhẹ nhàng đỡ lấy nàng.
Phượng Vũ cũng đi.
“Tiểu Nam, nhìn thấy ngươi chật vật như vậy, thật sự khiến ta đau lòng.” Kính Tâm Vô Trần mỉm cười từ trên trời giáng xuống, hắn từng bước đi về phía Lâu Mộ Nam.
Lâu Mộ Nam không ngờ hắn lại làm tay chân trong Nguyên thần của Thiên Tầm. Không phải Lâu Mộ Nam không cẩn thận. Mà là đóa hoa sen kia của Kính Tâm Vô Trần, hắn đã dùng hơn ba vạn ức năm mới ngưng tụ thành một đóa, hao phí thời gian lâu như vậy, không ngừng cải tiến, lúc này mới có thể khiến Lâu Mộ Nam không hề đề phòng mà trúng chiêu.
Cho dù Lâu Mộ Nam không * hợp với Thiên Tầm, chỉ cần hắn đi hút tu vi của Thiên Tầm, cuối cùng hắn vẫn sẽ trúng chiêu.
Đóa hoa sen kia chính là món quà Kính Tâm Vô Trần tặng cho hắn.
“Thế nào, Tiểu Nam? Ngươi có thích món quà của ta không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play