Thật ra thì, thời Tiền Thế, A Dao đã cảm nhận được Lệ Viêm và Hoa Nhan, sư đồ hai người có tình ý mập mờ, nhưng không ngờ lại mãnh liệt, bùng nổ đến vậy.
Nhìn khắp Chư Thiên Vạn Giới, liệu có sư đồ luyến không? Chắc chắn là có.
Mỗi chủng tộc có tập tục khác nhau, thái độ đối với sư đồ luyến cũng không giống nhau. Nhưng Tiền Thế Kim Sinh hai đời cộng lại, A Dao chưa từng nghe nói vị sư tôn nào thu đồ đệ lại muốn hiến thân, người kia lại còn là Tiên đế, đường đường Tiên đế vậy mà thu đồ đệ còn muốn ngủ cùng?
Nếu nàng nói ra, đoán chừng không ai tin.
Hoa Nhan bĩu môi, hậm hực nói: “Nói hay lắm, hắn được ta phục vụ, ta bội phục bội phục, chẳng qua là quấn lấy hắn song tu trăm năm mà thôi, sẽ không cho ta động vào. Lại còn trách ta không muốn tiến bộ, sa đọa vào sắc dục.”
Lệ Viêm cũng không ngại song tu với đệ tử này của Hoa Nhan, điều kiện là có lợi cho tu luyện. Nhưng sự thật là Hoa Nhan căn bản không thích hợp luyện bất kỳ công pháp song tu nào, cho dù hắn dẫn dắt thế nào, cuối cùng nàng cũng vì dục vọng mà quên mất công pháp, việc cùng nàng song tu thuần túy chỉ là hưởng thụ sự thân mật giữa cá và nước mà thôi.
Lệ Viêm không muốn lãng phí thời gian như vậy, thế là khi Hoa Nhan quấn lấy hắn, hắn đã trách mắng nàng một trận. Quen với sự kiêu ngạo của hắn, Hoa Nhan một khi mất hứng liền rời nhà ra đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT