Tần Hùng cười nói: “Tại hạ cũng không tu luyện ở Ngự Thiên thành, mà là ở trong núi đá sỏi cách đó mấy vạn dặm khổ tu. Trước đây tại hạ đột phá Hóa Thần hậu kỳ, khổ tu mấy trăm năm vẫn chưa bước ra khỏi động phủ. Mãi đến gần đây mới đột phá Hóa Thần hậu kỳ thành công. Sau đó lại gặp được Diệp huynh, nghe hắn nói về chuyện cổ tích đó, lúc này mới bị hắn kéo tới nơi này.”
Giọng điệu của Tần Hùng ôn hòa, âm thanh rất dễ nghe, tạo cho người ta cảm giác như gió xuân, khiến người ta không tự chủ sinh ra hảo cảm với hắn.
A Dao đánh giá người này, càng ngày càng cảnh giác.
Đây là trực giác của nàng. Trực giác nói cho nàng biết, tốt nhất nên tránh xa người này một chút.
“Nói như vậy, Tần đạo hữu và Diệp đạo hữu đã quen biết trước đó rồi sao?” Hồ đạo hữu hỏi.
Diệp Thiên cười nói: “Ta quen biết Tần Hùng đã nhiều năm, trước kia chúng ta từng cùng nhau trải qua một số hiểm cảnh. Nếu không có Tần huynh giúp đỡ, chỉ sợ ta đã mất mạng ở đó rồi.”
Diệp Thiên nói vậy, mọi người mặc dù đối với Tần Hùng chưa từng nghe thấy này có chút cảnh giác, nhưng nghĩ tới Diệp Thiên đều nói hắn quen biết Tần Hùng nghìn năm, hẳn là một người đáng tin cậy đi? Đã đến rồi, cũng không thể bỏ cuộc giữa chừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT