Thanh Nhi khóc mà nói: “Ta cũng chưa từng thấy qua, chỉ biết là hắn vẫn luôn nhớ mãi không quên người kia, đến nay không chịu đụng vào ta.”
Phụ nhân mặc y phục màu vàng ngồi lại gần hơn, với thân phận người từng trải, nàng hạ giọng nói với Thanh Nhi: “Tạ Nương tử ơi, đàn ông ấy mà, nào có cái gì là tình dài lâu, hắn không chủ động, ngươi có thể chủ động một chút.” Nói rồi, nàng ghé sát vào tai Thanh Nhi, nói vài câu, mắt Thanh Nhi sáng lên.
“Cái này, như vậy có thể làm được sao?” Thanh Nhi đỏ mặt nói.
Phụ nhân mặc y phục màu vàng muốn nàng mặc đồ thanh nhã để câu dẫn Tạ Trần. Mặc dù hơn một vạn năm qua, Thanh Nhi vẫn luôn kêu Tạ Trần song tu với nàng, nhưng chuyện câu dẫn Tạ Trần thì nàng thật sự chưa từng làm.
Phụ nhân mặc y phục màu vàng thấy Thanh Nhi ngượng ngùng mặt, đỏ bừng, tựa như đóa hoa mẫu đơn đang nở, thầm nghĩ a, vị Tạ đại phu này thật không hiểu phong tình, một đại mỹ nhân như vậy mà lại để nàng phòng không gối chiếc. Nàng cười nói: “Nghe lời ta, hai người các ngươi là vợ chồng đường đường chính chính, ngươi chủ động một chút thì sợ gì.”
Mặt Thanh Nhi càng thêm đỏ, đầu trầm thấp, rất là chột dạ.
Nàng với Tạ Trần không phải vợ chồng đường đường chính chính, mà là vợ chồng giả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT