Đối với lời Tạ Yểu nói, hắn không biết nên trả lời thế nào, dường như nói gì cũng không quá đúng, dù chỉ là nghĩ sâu về chuyện này, trái tim hắn cũng sẽ có chút đau đớn không kiểm soát được…
“Điện hạ, Quá Tử Phi.” Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói của Quản Sự, “Ngự giá lập tức tới ngay.”
“Đi được chưa.” Tạ Yểu chủ động đi ra ngoài, Tiêu Tắc lập tức đi theo.
Hoàng đế đến, Tạ Yểu và Tiêu Tắc đã đứng ở cửa lớn Thái Tử phủ chờ.
Hoàng đế được Lý Đại Giám đỡ xuống long ỷ, ánh mắt đầu tiên là rơi vào trên người Tiêu Tắc. Tiêu Tắc mặc cẩm bào màu đen, thân hình rõ ràng đơn bạc gầy gò hơn nhiều, mặt mày trắng bệch, đôi mắt vô thần…
Nhìn như mạng sống ngàn cân treo sợi tóc.
Đương nhiên, những thứ này ở Tạ Yểu và Tiêu Tắc nhìn tới đều rất bình thường, dù sao mấy ngày hôn mê, toàn dựa vào dược liệu quý giá để duy trì hơi thở, thân thể tự nhiên hư nhược. Hơn nữa vừa mới gặp phản phệ đơn giản, sắc mặt tự nhiên tái nhợt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT