Khách nhân của Tạ gia, Khanh Khanh cô nương, khóc lóc chạy về phía Tạ Yểu. Nàng mặc bộ đồ trắng, dáng người mảnh khảnh, suy nhược, mặc dù đã làm mẹ, nhưng khóc đến nước mắt lưng tròng, ai nhìn cũng thương.
Chỉ là nàng còn chưa kịp đến gần Tạ Yểu, đã bị Vũ Yến ngăn lại.
“Cô nương dừng bước, không được va chạm Quá Tử Phi.” Lời nói của Vũ Yến không được thân thiện cho lắm.
Khanh Khanh cô nương lấy khăn tay bụm mặt, dứt khoát ghé vào người Vũ Yến mà khóc.
Vũ Yến: “…”
Khuôn mặt nàng nhăn lại, nếu Nhược Phi người này đến cửa lấy danh nghĩa Tạ gia, nàng sớm đã đẩy người ra rồi!
Khanh Khanh cô nương khóc không ngừng, Tạ Yểu cảm thấy đầu mình ong ong, lạnh giọng nói: “Đừng khóc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT