Chương 51: Nữ Nhân Xuân Đào Kia Ngứa Tay
"Có, báo quanl
Nhưng, phải tìm được một người tin tưởng chúng ta, như vậy mới có thể phái người đi vào lục soát.
Chỉ có đánh bất ngờ, không cho đối phương có cơ hội phản ứng thì mới có khả năng tìm được thi thể của Ngưu đại ca, nếu không để bọn họ có thời gian trộm xử lý thi thể, như vậy sẽ rất phiền toái"
Xuân Đào quay đầu nhìn về hướng sòng bạc, phía trên sòng bạc tràn ngập hơi thở màu đỏ càng ngày càng nặng, nơi đó có mùi máu rất nặng, tuyệt đối không chỉ có một người chết!
Có thể hình thành được màu đỏ như vậy, bên trong ít nhất phải có mười mấy người chết.
Lão thôn trưởng lộ vẻ mặt khó xử, ông ấy chỉ là một thôn trưởng nho nhỏ, muốn báo quan thì cân phải đi tới trong huyện.
Phía trên trấn Phúc An là huyện Phụng Thuần, muốn đến trong huyện cân ít nhất nửa ngày, còn phải ngồi xe ngựa.
Nhưng lão thôn trưởng lo lắng kéo dài càng lâu thì thi thể của con trai sẽ càng không an toàn.
Chết không toàn thây là điều tối ky ở thôn Vĩnh Phú!
Bỗng nhiên, lão thôn trưởng giống như nhớ tới điều gì đó.
"Tuy rằng trấn Phúc An không có huyện lệnh, nhưng mà huyện lệnh có sắp xếp một đội tuần tra ở mỗi trấn. Mỗi đội tuần tra dẫn dắt theo mười bộ khoái"
Nghĩ vậy, lão thôn trưởng vội vàng đi đến con đường phía tây.
Lúc này, Trương Nhị Cấu vừa ra khỏi sòng bạc, vừa lúc nhìn sang bên này. Khi thấy Xuân Đào và lão thôn trưởng thì đồng tử của hắn co rụt lại.
Không biết vì sao mà trong lòng hắn lại có chút bất an.
Lão thôn trưởng tới đây, không phải đã phát hiện Ngưu Lợi Phong chết ở nơi này chứ?
Còn có Từ Xuân Đào...
Nhớ tới lời đồn trong thôn, Từ Xuân Đào sẽ không phải thật sự có thể nhìn thấy quỷ chứ?
Trương Nhị Cẩu khẩn trương siết chặt lòng bàn tay, nhưng rất nhanh, hắn lại tự an ủi chính mình, nhất định là trùng hợp! Từ Xuân Đào chẳng qua chỉ là một con ma bài bạc, giả thần giả quỷ gạt người mà thôi.
Lập tức, trong đầu hắn lại hiện lên bộ dáng chết thảm của Ngưu Lợi Phong, sắc mặt trắng bệch!
"Nhị cầu, ngươi không sao chứ?" Hoàng Điền Phát quan tâm hỏi.
Đang đêm đẹp, sao sắc mặt lại trắng thành như vậy, quá dọa người.
"Không sao" Trương Nhị Cẩu xua xua tay: "Từ Xuân Đào và Ngưu Kính Tùng đến đây làm gì?" Nghe vậy, Hoàng Điền Phát liên bật cười nói: "Nữ nhân Xuân Đào kia ngứa tay nên chuẩn bị tới bài bạc. Nhưng khi muốn vào cửa lại nhịn xuống, bảo ngày mai lại đến!"
Trương Nhị Cẩu nhìn phương hướng hai người rời đi, thấy Từ Xuân Đào và thôn trưởng đi cùng nhau, trong lòng luôn có một loại dự cảm không tốt.
"Gần đây cẩn thận một chút, người tới đều cần chú ý một chút”
Trương Nhị Cấu dặn dò một câu liền đi vào.
Đợi người đi xa rồi, Hoàng Điền Phát nhổ một ngụm nước bọt xuống đất.
"Ta phi! Thứ gì, chẳng qua chỉ là người thay thế Ngưu Lợi Phong mà thôi, lại còn dám sai sử ông đây. Khi Ngưu Lợi Phong còn sống thì hắn còn phải gọi ông đây một tiếng Hoàng ca đấy!"
Vu Vương Cường ở bên cạnh khuyên nhủ: "Điền Phát, đừng tức giận, hiện tại nhị gia rất coi trọng tiểu tử này. Ai có thể biết được ngày nào đó nhị gia sẽ xử lí tiểu tử này chứ?"
Vu Vương Cường và Hoàng Điền Phát liếc nhìn nhau, trong mắt hai người hiện lên một tia cười lạnh, dường như đã nhìn thấy thảm trạng của Trương Nhị Cẩu.
Nhớ trước đây, Trương Nhị Cẩu vẫn là người do Ngưu lợi Phong mang vào sòng bạc, hiện tại lại có thể yên tâm thoải mái ngồi vào vị trí của Ngưu Lợi Phong.
Tiểu tử này cũng thật là tàn nhẫn!...
Đi đến bên giếng cạn, hồn phách của Ngưu Lợi Phong theo bản năng nhảy xuống miệng giếng, khi nhìn thấy thi thể của chính mình, Ngưu Lợi Phong mới nhớ tới là hắn đã chết!!
Khi hắn quay đầu, phát hiện dưới đáy giếng đứng rất nhiêu quỷ hồn giống chính mình ...
Bộ mặt của họ thật đáng sợ, thân thể vẫn còn duy trì bộ dạng khi chết.
Có người cằm rớt cả ra, miệng khép khép mở mở, chảy ra nước dãi trộn lẫn máu.
Nhưng trong mắt bọn họ đều mang theo sự thù hận, bộ dáng này giống như ác quỷ vậy.
Ngưu Lợi Phong vừa trở thành quỷ nên có chút không thích ứng được với hình ảnh như vậy, thật cẩn thận mà trốn sang một bên.