Lý Như Thâm lại dùng tay giúp Chúc Tinh Hòa một lần nữa rồi mới đi tắm. Đợi đến khi anh tắm xong bước ra, Chúc Tinh Hòa đã say sưa vào giấc nồng.
Giấc ngủ này vô cùng ngọt ngào. Khi Chúc Tinh Hòa tỉnh giấc theo đồng hồ sinh học, đập vào mắt cậu đầu tiên chính là gương mặt say ngủ gần trong gang tấc của Lý Như Thâm. Dù mái tóc anh có hơi rối, dù cằm anh đã lún phún râu xanh, thì anh vẫn đẹp trai đến kinh tâm động phách.
Chúc Tinh Hòa ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vào anh một hồi lâu, bỗng nhận ra mình giờ đây đầu bù tóc rối, nên phải tranh thủ lúc Lý Như Thâm chưa tỉnh để đi rửa mặt trước đã.
Thế nhưng, làm sao để thoát khỏi vòng tay của Lý Như Thâm mà không đánh thức anh đây. Cậu đang gối đầu lên một cánh tay của anh, cánh tay còn lại của anh thì ôm eo cậu, một chân cậu còn gác lên chân anh nữa chứ, chuyện này... đúng là làm khó cậu quá rồi.
Chúc Tinh Hòa gỡ chân mình đang gác trên đùi Lý Như Thâm xuống trước, sau đó dời cánh tay đang ôm eo cậu của anh ra, rồi mới cẩn thận xoay người. Mắt thấy sắp thành công, Lý Như Thâm đột nhiên siết eo cậu kéo ngược về, thế là cậu lại trở về trong vòng tay anh, chỉ khác là từ đối mặt thành đối lưng mà thôi — như vậy cũng được, ít nhất thì Lý Như Thâm không thấy được mặt cậu nữa.
Tấm lưng cậu áp sát lồng ngực Lý Như Thâm, và dĩ nhiên còn có cả những nơi khác nữa. Cậu có thể cảm nhận rõ ràng sự tồn tại của thứ không thể miêu tả kia, hệt như bị một khẩu súng chĩa vào chỗ hiểm, khiến cậu chẳng dám hó hé động đậy.
"Chào buổi sáng." Giọng Lý Như Thâm khàn đi, ngữ điệu mơ hồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play