Căn bản chẳng cần Kỷ Tùng Thẩm ra tay, Hà Nghi Khiêm đã đau đến chết đi sống lại.
Chúc Tinh Hòa nhìn dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi, cùng ngũ quan méo mó của anh ta mà vừa hoang mang vừa lo lắng. Hoang mang là vì cú đá vừa rồi của mình rõ ràng không dùng nhiều sức, sao Hà Nghi Khiêm lại đau đến thế, còn lo lắng nếu đá Hà Nghi Khiêm xảy ra chuyện gì, cậu khó mà thoát khỏi trách nhiệm.
Kỷ Tùng Thẩm vén chăn lên, thấy quần áo Hà Nghi Khiêm vẫn chỉnh tề thì thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại thấy anh ta hai tay ôm lấy đũng quần, bất giác cảm thấy bụng dưới căng cứng, trong lòng chợt dâng lên vài phần đồng cảm. Cậu ấy nhìn Chúc Tinh Hòa bằng ánh mắt khiển trách: “Sáng sớm tinh mơ, sao cậu lại đá vào chỗ đó hả? Có thể gãy thật đấy.”
Chúc Tinh Hòa tỏ vẻ vô tội, lí nhí nói: “Tớ… tớ chỉ đá bừa thôi, chứ không cố ý đá vào chỗ đó đâu…”
Trong tình huống này, Kỷ Tùng Thẩm và Chúc Tinh Hòa cũng chẳng làm được gì, đành phải đợi Hà Nghi Khiêm tự mình chịu đựng qua cơn đau.
“Sao anh ta lại ở trong phòng cậu?” Kỷ Tùng Thẩm hỏi.
“Tớ nào biết, tớ vừa tỉnh dậy đã thấy anh ta trên giường mình rồi, chắc là tối qua mơ mơ màng màng mò vào đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play