Đúng vậy, bây giờ Nguyên Thừa đang ở Giang gia, ngày ngày bầu bạn với Thẩm thị, còn muốn nhận Thẩm thị làm mẹ nuôi.
Có đứa con trai như vậy, Thẩm thị có lẽ đã sớm quên hắn đứa con trai nhỏ này rồi.
Giang Vãn Chu có chút hoảng hốt, hoảng hốt nhớ lại dáng vẻ Thẩm thị trước đây chiều chuộng nhìn hắn.
Loại biểu lộ thân mật chiều chuộng đó, tựa như đã cách hắn rất xa.
Đã rất lâu rồi, hắn chưa từng gặp Thẩm thị.
“Tránh ra? Rõ ràng là ngươi cản đường ta, nên tránh ra mới đúng. Thôi đi, chó ngoan không cản đường mà.”
Giang Triều Hoa híp mắt, chậm rãi cười một tiếng. Tiếng cười này càng khiến Giang Vãn Chu cảm thấy xấu hổ và tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play