“Ngươi, ngươi nói bừa.” Giang lão thái thái rốt cuộc cũng sợ hãi.
Bà ta chưa từng thấy Giang Vãn Phong có vẻ mặt như vậy, ngay cả khi chưa trở thành tàn phế trước đây cũng không có.
Lẽ nào, chẳng lẽ Giang Vãn Phong biết bà ta đã bán Thẩm thị vào Vọng Xuân Lâu hôm qua?
Dù có biết thì sao, biết còn tốt hơn, như vậy bà ta càng có thể nắm giữ Thẩm thị.
Hơn nữa, Giang Vãn Phong cho rằng bắt đi mấy người hạ nhân thì mình sẽ quan tâm sao?
Người làm mệnh như cỏ rác, họ chết thì chết, sau này mình còn có người làm mới. Chỉ cần đạt thành mục đích, ai cũng có thể hy sinh.
“Xem ra tổ mẫu còn không biết chuyện gì xảy ra bên ngoài. Vậy không bằng cháu nói cho người biết đi. Tối hôm qua phản tặc loạn đảng có ý đồ bất chính, sở dĩ cháu muốn mang hết người bên cạnh tổ mẫu đi là vì những người này đã xâm nhập vào loạn đảng, cho nên muốn tra rõ. Nếu tra ra người nào có hiềm nghi, thì tổ mẫu cũng khó mà rửa sạch hiềm nghi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play